Ngọc chuyển về ở cùng gia đình chồng, sau khi chồng cô được giao phụ trách một dự án lớn của công ty và thường xuyên đi công tác xa nhà. Bố mẹ chồng Ngọc là người rất thoải mái và tâm lý, còn chị chồng tên Hồng thì vô cùng kỹ tính và khó chiều. Khi sống cùng nhà, Ngọc mới dần dần hiểu vì sao chị Hồng nổi tiếng “ế” trong khu phố.
Cuộc sống mới dưới mái nhà chồng không hề dễ dàng đối với Ngọc, nhất là khi phải đối mặt với những quan điểm và cách sống khác biệt của chị chồng. Chị Hồng kỹ tính và cẩn trọng đến mức đôi khi bị coi là gò bó và cổ hủ. Từng chiếc cốc, từng chiếc bát, đĩa đều phải được sắp xếp một cách gọn gàng ngăn nắp. Ngược lại, Ngọc không mấy để ý đến tiểu tiết và thường để mọi thứ theo cách mà cô cảm thấy thoải mái nhất.
Ban đầu, Ngọc cố gắng hết mình để thích nghi và hòa nhập với mọi người, đặc biệt là làm vừa lòng chị chồng. Cho dù đi làm cả ngày rất mệt mỏi nhưng khi về đến nhà Ngọc vẫn vào bếp nấu ăn cùng mẹ chồng, dọn dẹp nhà cửa thật sạch sẽ. Tuy nhiên, dù Ngọc có cố gắng đến đâu, vẫn không thể làm vừa lòng chị Hồng. Hơn thế, công việc chính của chị Hồng là bán hàng online, thường xuyên ở nhà nên Ngọc thấy áp lực nhân đôi vì lúc nào cũng cảm thấy có “camera” giám sát mình.
Mâu thuẫn bắt đầu từ những việc nhỏ nhặt như khi Ngọc quên không lau dọn bàn ăn sau bữa tối, hay việc cô gấp quần áo không đúng cách... Nếu chị Hồng nói ra, Ngọc sẽ biết sai ở đâu để sửa nhưng nhiều khi chị lại im lặng và sự khó chịu hiện rõ trên khuôn mặt. Những lúc như thế, Ngọc thường vội vã dọn dẹp và về phòng mình mà chẳng mấy khi dành thời gian để ngồi lại, trò chuyện cùng gia đình.
Mỗi khi Ngọc vào bếp nấu ăn, chị Hồng lại đứng bên cạnh không phải để phụ giúp mà là để “soi” từ việc sơ chế đến nêm nếm. “Em rửa rau có 3 nước thôi à? Sao lại thái su hào kiểu này? Nấu canh chua mà sao không cho rau ngổ, thì là? Để bếp lửa to như thế thì miếng cá ngoài cháy trong vẫn sống à…”. Ngọc vốn không tự tin vào khả năng bếp núc của mình, lại được chị chồng để ý từng chút khiến cô lúng túng nhiều khi bỏ nhầm gia vị.
Kế đến, chuyện ăn mặc cũng trở thành nguồn cơn gây mâu thuẫn của hai chị em. Chị Hồng nói với Ngọc: "Em nên xem lại cách ăn mặc của mình. Nhà còn có bố mẹ chồng, gia đình gia giáo mà lúc nào em cũng mặc quần đùi, váy ngắn rồi đi cả ra đường, đi siêu thị mua đồ. Không biết là đẹp ở chỗ nào. Mẹ không nói nhưng mẹ rất là khó chịu”.
Tuy nhiên, mâu thuẫn lớn xảy ra khi Ngọc vô tình để chiếc quần jean bị phai màu của mình giặt chung với chiếc áo trắng mới mua của chị Hồng. Cho dù Ngọc đã xin lỗi và hứa sẽ mua đền cái khác nhưng chị Hồng vẫn đùng đùng nổi giận và buông những lời nặng nề: “Chị chẳng hiểu em học cao hiểu rộng, làm công ty nước ngoài này nọ mà đến những cái việc nhỏ nhặt trong nhà cũng không làm nổi. Đụng đâu thì hỏng đó, hết sức vô dụng. Đấy như hôm trước mới làm hỏng cái máy xay sinh tố, làm vỡ cái lọ hoa đẹp, không biết ngày mai hỏng cái gì nữa”.
Ngọc dù biết đều là lỗi do mình nhưng khi nhìn thái độ và lời lẽ gay gắt của chị chồng thì cô cảm thấy vô cùng bức xúc. Ngọc không thể giữ bình tĩnh và có lời qua tiếng lại với chị chồng. Ngọc cảm thấy bị gò bó và không được tôn trọng, cho dù cô có cố gắng thay đổi đến bao nhiêu.
Cuộc tranh cãi của Ngọc và chị Hồng khá gay gắt khiến mẹ chồng phải gọi hai chị em vào phòng nói chuyện, phân tích lý lẽ đúng sai. Thế nhưng, vì cái tôi của ai cũng lớn nên cho dù đã nói lời xin lỗi và bỏ qua trước mặt mẹ, thì những ngày sau đó hai chị em đều né tránh, không nói chuyện với nhau lời nào. Cho đến một ngày, bố mẹ chồng Ngọc đi du lịch Đà Nẵng cùng hội hưu trí, chỉ còn hai chị em ở nhà, chị Hồng bị sốt rét. Ngọc không ngần ngại xin nghỉ làm ở nhà chăm sóc chị chồng. Ban đầu, chị Hồng còn ngần ngại, nhưng cùng với cơn sốt, mệt mỏi khắp người, sự cứng rắn trong lòng chị cũng dần "tan chảy".
Ngọc không chỉ chăm sóc chị Hồng từng li từng tí, cặm cụi vào bếp nấu cháo, pha nước cam mà còn mang lại sự ấm áp, ân cần qua từng lời hỏi han. Chị Hồng ban đầu có chút ngượng ngùng nhưng sự chân thành của Ngọc cuối cùng cũng khiến chị mềm lòng, đón nhận sự chăm sóc của em dâu. Dần dần, chị Hồng nhận ra rằng mình đã hiểu lầm em dâu và cảm thấy ân hận về cách đối xử của mình trước đây. “Chị xin lỗi vì lúc nào cũng khắt khe với em. Bỏ qua cho chị nhé!”, chị Hồng ngập ngừng nói với Ngọc.
Sau thời gian đó, mặc dù vẫn còn những khác biệt, nhưng cả Ngọc và chị Hồng đều học được cách tôn trọng và yêu thương nhau hơn. Chị Hồng bắt đầu mở lòng và chia sẻ những lo lắng, nỗi buồn mà bấy lâu nay chị giấu kín. Ngọc cảm nhận được sự cô đơn và áp lực mà chị mình đang chịu đựng và trở thành người bạn sẻ chia, tâm sự của chị chồng.
Cứ vào cuối tuần, chị Hồng lại rủ Ngọc đi chợ mua thực phẩm và cùng nhau vào bếp nấu những món ngon chiêu đãi cả nhà. Khi đó, Ngọc mới phát hiện ra rằng chị Hồng nấu ăn rất ngon và khéo tay trang trí. Chị Hồng từ từ hướng dẫn Ngọc nấu nhiều món ngon, cách gia giảm gia vị để món ăn thêm phần hấp dẫn. Cùng nhau, hai chị em đã chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn với nhiều món ngon, khiến cả gia đình đều phải trầm trồ khen ngợi.
Cuộc sống chung của chị chồng và em dâu dưới một mái nhà cũng dần trở nên ấm áp và thân mật. Không chỉ là người thân trong gia đình, họ còn trở thành tri kỷ của nhau. Chị Hồng giúp Ngọc trở nên khéo léo hơn trong việc nữ công gia chánh trong khi Ngọc giúp chị chồng nhìn nhận cuộc sống bằng những góc độ mới mẻ và thú vị, kể cả việc theo đuổi hạnh phúc và tình yêu thêm một lần nữa.
Link nội dung: https://dulichgiaitri.vn/song-chung-voi-chi-chong-a174106.html