Gia tài quý giá nhất mà bố mẹ dành cho con cái đó chính là hạnh phúc của riêng họ. Bố mẹ của chúng ta có thể để lại cho chúng ta tiền, nhà cửa và đất nhưng có lẽ họ không phải là những người hạnh phúc. Nếu bố mẹ của chúng ta hạnh phúc thì đó là món quà thừa kế giá trị nhất mà chúng ta được nhận lấy."
Tôi luôn nghĩ thế. Rằng tôi yêu vợ mình, bày tỏ tình yêu với vợ mình trước mặt con cái mình chính là vì muốn tặng cho chúng những ví dụ đẹp nhất về tình yêu.
Tôi tin rằng vợ chồng chúng tôi đã khiến 3 đứa nhỏ tin vào hạnh phúc. Và nếu một mai kia, dù cho có đứa nào trong 3 đứa gặp bất trắc trong tình yêu đi nữa, chúng cũng vẫn không vì thế mà mất lòng tin vào tình yêu.
Hãy tặng con cái bạn tình yêu của hai bạn nhiều nhất có thể, ngay hôm nay, lúc này…
Thứ ta để lại cho con cái không phải số tiền ta kiếm được bao nhiêu.
Thứ ta để lại cho cuộc đời không phải những thành công ta đã đạt.
Thứ ta để lại cho nhau, trong nhau không phải và không chỉ là tình cảm ta đã dành cho nhau thế nào.
Mà là vết dấu.
Mà phải là những vết dấu.
Sâu hơn sẹo - Lâu hơn sẹo.
Nó là chính ta bằng 100% mình với những gì mình sống, mỗi ngày.
Tôi mong được vậy trong lòng kể cả những người thân sơ.
Có thể vết dấu ấy xấu hay đẹp thì nó cũng phải là vết dấu chứ đừng là cơn gió thoảng qua.
Tôi không cố phải trở nên vĩ đại trong ai, kể cả với con mình, vợ mình hay những ai tôi từng yêu thương. Tôi chỉ là tôi- ở đúng thời điểm đó. Có thể xấu xí, có thể xù xì, có thể chẳng ra cái mẹ gì đi chăng nữa. Là bởi tôi luôn sống trọn vẹn như thế, mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm thậm chí mỗi khoảnh khắc, thời điểm.
Tháng 11 sắp hết rồi, nhanh lắm, một năm nữa sẽ lại qua đi. Đừng để phải tiếc thời gian đã trôi qua. Đừng để phải phí khi mai này nghĩ lại. Thì hôm nay cứ phải vẹn trọn mà sống. Với từng mối quan hệ mình gặp nữa. Đừng nghĩ lần sau gặp lại mình sẽ thế này thế nọ mà không phải hôm nay, lúc này.
Sai cũng được- Đúng thì tốt. Cứ làm tới đi- như mình nghĩ- mình muốn. Vậy thôi! Cứ là chính mình vậy.
Hoàng Anh Tú
Link nội dung: https://dulichgiaitri.vn/hay-tang-lu-tre-tinh-yeu-cua-vo-chong-ban-a191725.html