Bước chậm vào tháng Mười Một

Admin
Đời vội vã lắm rồi, mình đừng vội vã theo, được không? Bước thật chậm vào tháng Mười Một để sống cho thật trọn tháng Mười Một nhé!

Nhâm nhi từng chút một, chút một của tháng Mười Một bằng tất cả các giác quan của mình đi. Bắt đầu bằng Thị Giác. Hãy chiêu đãi mình đi, mỗi ngày bằng nhìn vào những điều đẹp đẽ. Cuộc đời là những gì ta muốn thấy. 

Nếu chỉ nhìn vào điều xấu xí, tiêu cực thì cuộc đời cũng vì thế mà đen đúa, nhếch nhác vậy. Chiêu đãi mình, là tặng, là cho phép, là thưởng cho mình bắt đầu từ chọn lựa góc nhìn vậy!

Nhâm nhi tháng Mười Một bằng cả Vị Giác lẫn Khứu Giác của mình nữa! Là "ăn" tháng Mười Một bằng tất cả vị giác của mình. Ngọt, Cay, Bùi, Đắng… cả Nhạt cũng có sao. Đều là những trải nghiệm giá trị cho mỗi ngày ta đã sống, được sống mà, đúng không? 

Khi "ăn" đừng quên hít căng lồng ngực của mình để tận hưởng mùi của tháng Mười Một. Khứu Giác cũng góp phần làm giàu lên bảo tàng ký ức của bạn. Để mai này, nhớ về một mùi hương là da diết nhớ tháng Mười Một mà chúng ta đã sống vậy!

Còn Xúc Giác và Thính Giác nữa. Là chạm vào tháng Mười Một, là lắng nghe tháng Mười Một. Nếu ta cũng vội vã như đời thì làm sao ta có thể cảm nhận được tháng Mười Một này kia chứ? 

Chậm lại để Chạm Vào tháng Mười Một nhiều nhất có thể. Chậm lại để Nghe Được tháng Mười Một này những lời mách bảo của Trái Tim.

Tháng Mười Một bắt đầu rồi! Nhớ không, các cụ chẳng vẫn nói: Nhai kỹ no lâu đấy sao? Chậm lại để nhớ thật nhiều về tháng Mười Một, để sống thật sâu tháng Mười Một, để đừng bỏ phí những tháng năm ta còn được sống này.

Chậm lại không làm bạn tụt lại phía sau đâu mà ngược lại, chậm lại giúp bạn trưởng thành hơn, không còn hời hợt sống, sống lướt, sống vội. 

Rồi khi ngoảnh lại nhìn chỉ thấy những nhoè mờ, những hiện ẩn vô tri, không nhớ nổi mình đã từng trải qua tháng Mười Một này thế nào. Chậm lại để có rễ sâu mà vươn lên vững chắc, chống chịu được những cơn bão cuộc đời.

Bước thật chậm vào tháng Mười Một cùng tôi nhé, bạn yêu ơi!

Tham khảo thêm
Ai lấy mất hạnh phúc của bạn?Ai lấy mất hạnh phúc của bạn?

Nhà Văn Hoàng Anh Tú